KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1047

thường, Bổn hầu cũng thực muốn xem thử, có kẻ nào dám đứng trước mặt
Bổn hầu dạy một bảo hai, vung tay khoác lác.”

Thích Vô Ưu lúc này mới thực sự ngẩn người kinh ngạc, nửa ngày mới

kịp phản ứng: “Vậy còn công tử…”

“Chuyện này, trước hết không được cho Khuynh Vũ biết.”

“Dạ.”

Một quân một thần không hẹn mà gặp đều thở dài thành tiếng, trong lòng

tự hiểu rằng mình đang dối mình gạt người: Mạng lưới tình báo của Vô
Song công tử cực kỳ nhạy bén, lại hết mực trung thành, ngay khi bọn họ
nhận được tin tức này, không có lý nào trống dậy rung trời mà công tử Vô
Song lại bị bịt mắt che tai không hay không biết.

Việc đó… chẳng qua tay không còn thế, cũng chẳng còn sức lực, đành

đánh liều tự mình an ủi mình mà thôi.

Thích quân sư đột nhiên nhớ ra một chuyện khác quan trọng hơn: “Hầu

gia, quốc hiệu cùng đế vị liên quan mật thiết đến quốc thể, bọn thuộc hạ
không dám tự chủ trương, toàn thỉnh hầu gia định đoạt.”

Phương Quân Càn trầm ngâm một khắc, cuối cùng cầm lấy bút lông,

nhúng vào nghiên mực Huy Châu, trên mặt giấy Tuyên tuyền trắng, từng
nét từng nét đặt xuống, trịnh trọng nghiêm trang hạ một chữ.

Nhìn thấy chữ ấy, Thích Vô Ưu trong lòng nhảy dựng: “Hầu gia, đây

là…”

Một chữ ‘Khuynh’ thật lớn in đậm trên mặt giấy Tuyên Thành!

Chữ ‘Khánh’ đồng âm với ‘Khuynh’ (3), chữ ‘Khuynh’ của Tiếu

Khuynh Vũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.