KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1057

Hai tay Vô Song công tử run lên, con bồ câu trắng như tuyết hoảng hốt

vỗ cánh phi thẳng ra ngoài cửa sổ: “Tiểu hầu gia không ở trong cung lo đại
điển đăng cơ bề bộn, lại nhảy cửa sổ đại giá quang lâm tiểu lâu, thật sự là
quá sức nhàn hạ đó.”

Phương tiểu hầu gia cứ nghĩ đến lại sợ phát rùng mình: “Bổn hầu suốt cả

ngày bị đám quan viên Lễ bộ truy đuổi hụt cả hơi, hết đo đo đếm đếm rồi
lại thử áo thử quần, lại còn đám quan lớn quan nhỏ cứ như lũ ruồi nhặng
ong óng bên tai chẳng lúc nào yên, đầu suýt chút nữa nổ tung rồi đây.”

Vô Song công tử nhíu mày: “Bây giờ đã xong cả rồi à?”

“Chưa xong.” – Phương Quân Càn đắc ý nói, “Là bổn hầu bỏ trốn ra đó,

để coi, lúc này đến lượt bọn hắn nháo nhào rối tinh lên cho mà xem.”

Tiếu Khuynh Vũ:…

Vương giả, là kẻ nhân trung long phụng, vứt bỏ mọi phép tắc quy củ,

không màng cái gì đạo lý, chỉ biết duy ngã độc tôn. Câu nói đó đã được giải
thích một cách hết sức hoàn hảo bằng chính con người Phương Quân Càn
như thế đấy.

“Công tử, Lễ bộ thị lang bái kiến… Ngươi!?” Trương Tẫn Nhai còn chưa

kịp hoảng hốt cấp báo có khách không mời mà đến đã bị Phương tiểu hầu
gia điểm ngay Á huyệt rồi.

“Đến gì mà nhanh quá vậy?! Khuynh Vũ, giúp ta cản ông ta lại.” –

Nhanh nhảu tót vào phía sau bức bình phong, Phương tiểu hầu gia còn cố
thò đầu ra nói với, “Nói bổn hầu không có ở đây là được rồi.”

Trương Tẫn Nhai tức tối nhìn trừng trừng Phương tiểu hầu gia: cậu trịnh

trọng thề rằng Phương Quân Càn tuyệt đối không phải người bình thường.
Người bình thường làm gì có da mặt dày đến vậy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.