KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1133

“Phương Quân Càn, từ lâu đã chìm sâu rồi…”

Hắn dứt khoát nhổm người đứng dậy khỏi bệ rồng.

“Phương Quân Càn, chàng đứng lại cho thiếp!” – Nghị Phi Thuần gào

lên.

Hắn quả nhiên đứng khựng lại như ý nàng.

Nhưng hắn hoàn toàn không quay đầu lại, lưng vẫn đưa về phía Nghị Phi

Thuần: “Chỉ cần Khuynh Vũ tùy hứng, vận mệnh quốc gia này cũng không
còn. Nhưng y, chỉ có thể ở trước mặt Phương Quân Càn mà tùy hứng, bởi
vì y biết rõ, Phương Quân Càn bất cứ điều gì cũng đều chiều lòng y.”

“Vì y là công tử Vô Song, vì y cường mạnh, vì hết thảy mọi người đều

xem y là chỗ dựa vững chắc cuối cùng của họ. Y không thể khóc, không
thể ưu phiền, không thể hoang mang bối rối, chỉ có thể cứng cỏi vững vàng,
càng kiên cường, kiên cường và kiên cường hơn…”

“Sở dĩ y chỉ có thể tùy hứng trước mặt Phương Quân Càn, chính là vì,

Phương Quân Càn… là chỗ dựa cuối cùng của y.” – Tùy hứng cũng được, ỷ
lại cũng tốt, điều đó chứng minh hắn ở trong tim y có một vị trí độc nhất vô
nhị, không giống với bất kỳ ai khác.

Hoàn Vũ đế nhìn mông lung bầu trời sao lung linh ảo huyền bên ngoài

cánh cửa sơn son lộng lẫy, ngữ khí trầm ổn, không chút cao ngạo:

“Ta cũng biết rằng, trên mặt đất, dưới gầm trời này, sẽ không có người

nào khác khiến cho Phương Quân Càn yêu thương, chiều chuộng và bao
dung như thế nữa…”

Thuần Dương công chúa mặt hoa tái ngắt, tựa như đóa mẫu đơn đài các

héo úa rũ tàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.