KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1132

Nàng biết hết, nhưng nàng không tin.

Vậy nên, nàng kiên nhẫn lặng im chờ đợi người đàn ông ấy, chờ đợi

người ấy nhận ra mình, chờ đợi người ấy ngoái đầu lại nhìn mình, chờ đợi
một ngày nào đó người ấy sẽ hồi tâm chuyển ý.

Nàng muốn chờ đợi đến khi hắn hiểu rõ, rằng nàng mới là người xứng

đáng nhất với hắn, chỉ nàng mới có thể sinh thành và dưỡng dục những đứa
con của hắn, lưu truyền dòng dõi, nối nghiệp tổ tông hắn, chỉ có nàng mới
là người yêu thương hắn nhất trong cuộc đời này!

Đối diện với những giọt lệ thống khổ tủi hờn không thể lý giải nổi của

nàng, Phương Quân Càn chỉ nhàn nhạt buông xuống bốn chữ đáp lại:
“Nàng không phải y.”

Nàng không phải y…

Vĩnh viễn không thể thay thế nổi y…

Bốn chữ nhẹ như lông hồng, tựa mây nhàn gió tản, lại hoàn toàn thổi

sạch mọi hy sinh mà chính mình đã cam tâm trả giá.

Còn gì thương tổn hơn, tan nát tim người hơn thế này nữa không? Nghị

Phi Thuần hiền lương, Nghị Phi Thuần thục đức. Nhưng hiền lương thục
đức không có nghĩa nàng là một kẻ đầu gỗ vô tri, không biết căm giận!

“Phương Quân Càn chàng điên rồi, chẳng lẽ chàng chỉ vì một lời của y

mà tự nguyện bắt mình cả đời chìm sâu sao!”

Phương Quân Càn lặng lẽ ngẩng đầu, ánh mắt đăm chiêu nhìn nàng.

Hốt nhiên, khóe môi cong lên cười nhẹ.

Không rõ vì sao, Nghị Phi Thuần cảm giác trong nụ cười vừa thoáng lóe

lên ấy, lại ẩn chứa tràn ngập bi thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.