KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1130

Phương Quân Càn phất tay: “Cho truyền.” Mấy ngày nay, hắn càng lúc

càng quen với việc một mình ngồi trên đại điện vắng lặng, lặng lẽ gặm
nhấm nỗi cô đơn…

Nghị Phi Thuần y trang tha thướt, dáng điệu khoan thai nhẹ nhàng, uyển

chuyển tựa thiên tiên. Nàng quả thực là một nữ nhân hoàn hảo, thần thái
phong hoa thoát tục, dung mạo quốc sắc thiên hương, tinh thông cầm kỳ thi
họa, thực sự khiến người khác dù chỉ mới thoáng nhìn cũng không thể nào
quên được.

Nghị Phi Thuần đã đến phía trước bệ rồng, ngước mắt nhìn lên… Đi im

lìm, như hổ vờn mồi, ngồi uy nghi, tựa rồng cuốn móng, đó chính là người
đàn ông đã khiến lòng nàng bao phen bão tố, yêu hận đan xen, khiến nàng
chưa từng được một ngày yên ổn.

“Thuần Dương tham kiến Bệ hạ.”

“Công chúa có việc gì?”

“Thuần Dương không muốn trở về Liêu Minh, cầu xin Bệ hạ ân chuẩn.”

“Hiện tại hai nước giao tranh, nếu nàng vẫn tiếp tục ở lại Đại Khuynh, sẽ

rất khó bảo toàn danh dự. Vì nàng từng có ơn với Trẫm cùng Khuynh Vũ,
nên Trẫm mới khả dĩ đặc xá cho nàng trở về cố quốc đoàn tụ cùng thân
nhân.”

Nghị Phi Thuần vẫn cố khẩn nài: “Thuần Dương không muốn trở về

Liêu Minh!”

“Vì sao?”

Vì sao?

Hắn hỏi nàng “Vì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.