KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1140

Này chính là lời hứa chân thành nhất, nguyện ước giản dị nhất của những

người yêu nhau trên thế gian.

Nhưng đối với hai người họ mà nói, đó lại trở thành lời thệ hứa xa xỉ

nhất.

Nếu như, vĩnh viễn có thể cùng ai tay trong tay nắm chặt, thử hỏi còn gì

tuyệt vời hơn nữa…

Khoảng cách chỉ vài thước thôi, nhưng từ tận đáy lòng hắn, ước mong

quãng đường ấy dài vô cùng vô tận.

Dù cho núi rộng sông dài, cũng sẽ có chân trời góc biển.

Có con đường nào lại không có điểm tận cùng?

[Chính là ở đây, thử đi xuống đi].

Viết xong, hắn luyến tiếc buông tay y ra.

Cả người xoay đi, sượt qua vai y bước xuống.

Hắn đứng ở cuối thềm. Hoàn Vũ đế vốn đã quen đứng trên đỉnh phong

vân, bễ nghễ nhân sinh thiên hạ, giờ ngước mắt lên đỉnh thềm, ánh mắt ôn
nhu vô hạn nhìn một người thanh niên áo trắng giản đơn, từ từ, cẩn trọng
từng bước dọ dẫm lần xuống.

Khoảng cách rất gần, đến nỗi chỉ cần vươn tay ra là có thể nắm lấy,

nhưng ánh mắt lại xa xôi hư ảo, mênh mang dịu dàng tựa ngóng chờ một
bóng hình đã thất lạc từ rất lâu.

Thiên hạ này, chỉ duy nhất tuyết y nam tử ấy mới có thể khiến Hoàn Vũ

đế nhất thế kiêu hùng lộ ra biểu cảm ôn nhu tha thiết không bao giờ có
trước mặt ai khác như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.