KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1155

Là ai gọi từ chốn mông lung mù mịt, văng vẳng bên tai tựa tiếng chuông

ngân…

Hồi đó khi còn nhi đồng, ở hậu hoa viên, một người cứ mãi luẩn quẩn

bên cạnh mình, không tài nào nhớ nổi gương mặt đứa bé gái vô tư vô lự nô
đùa cười giỡn với mình khi ấy.

Chỉ nhớ, bầu trời của ngày hôm ấy rất xanh, xanh đến ám ảnh…

“Công tử, có cần chúng tôi…” – Bảo thúc vung tay làm một dấu hiệu

‘giết chết’.

“Không cần, thực ra Hung Dã mới chính là quê hương của nàng ấy.” –

Tiếu Khuynh Vũ gấp quyển sách lại, trong lòng ẩn hiện lo lắng bất an, “Vì
sao không thấy tình hình chiến sự Tây Nam?”

“Bẩm công tử, chiến loạn ở Tây Nam bị phong tỏa rất nghiêm ngặt, mật

thám của chúng ta không ai có thể lọt ra khỏi khu vực phong tỏa, vì vậy đối
với tình hình chiến sự hoàn toàn không có tin tức.”

Cảm giác bất an ngày càng hiện ra rõ ràng, càng nặng nề hơn. Mấy năm

qua, hai người dù không phải lúc nào cũng gặp nhau, nhưng hắn ở bất cứ
nơi đâu, làm bất cứ điều gì, hay gặp bất cứ nguy hiểm khó khăn nào, mình
luôn luôn nắm trong lòng bàn tay, chứ không phải như bây giờ, một chút tin
tức cũng không có.

Đợi đã!

Vũ lịch mồng chín tháng hai… Biên giới Hung Dã… Đại hãn Hung Dã

Mộ Dung Lệ…

Khi đó, ở Tây Nam đang khói lửa ngợp trời, Đại hãn Hung Dã vì cớ gì

lại xuất hiện ở khu vực biên cảnh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.