KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1214

Mà, vị bạch y công tử kia trái ngược hẳn, cảm giác mà y mang lại cho

người ta chính là – Tĩnh.

Từ đầu đến cuối, y hoàn toàn không mở miệng nói dù chỉ một tiếng,

thinh lặng thản nhiên, dửng dưng nhàn hạ, cùng với kẻ nam tính ngất trời
thần thái phi dương ở bên cạnh, hình thành một sắc thái đối lập rõ ràng,
chính là ưu nhã đạm mạc, trầm tĩnh như nước, lãng đãng như mây.

Mặc kệ chị em bọn họ oanh ngôn yến ngữ ríu rít vui vẻ, y vẫn cử chỉ

điềm đạm, tác phong mực thước, chẳng hề có chút gì thất thố, cũng không
màng tham gia tiếu sự.

Mà lạ là, hồng y nam tử kia càng nói nhiều bao nhiêu, vẻ mặt của y lại

càng lãnh đạm xa cách bấy nhiêu.

Chẳng mấy chốc, điếm tiểu nhị đã bưng cơm cùng thức ăn đặt lên bàn.

Cơm trắng, muối dưa, của cải, canh đậu phụ. Món canh kia là do quán rượu
tặng miễn phí cho khách dùng.

“Đây là…” – Nhị vị tiểu thư tròn xoe mắt kinh ngạc, nhìn chăm chăm

mấy món cơm đạm canh bạc trên bàn không tin vào mắt mình, quả thực
không có cách nào liên hệ nổi cốt cách cao hoa tôn quý của nhị vị công tử
với đám thức ăn nghèo nàn trên bàn cả.

Bạn trai họ Phương cười khổ sở: “Để cho nhị vị tiểu thư chê cười rồi.

Thật không dám giấu giếm, Phương mỗ cùng Tiếu huynh lần này về quê
thăm nhà, trên đường gặp phải sơn tặc, bao nhiêu tiền bạc tùy thân đều bị
cướp sạch không còn chút gì…” (Xạo sự! Gặp phải sơn tặc thật, chưa biết
ai mới là đứa bị cướp à!)

Hai vị tiểu thư lập tức động lòng trắc ẩn: “Vậy sau này nhị vị công tử

tính sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.