KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1254

Một người thuộc Bát thập tứ vân kỵ nhanh nhẹn rời khỏi hàng ngũ,

khuỵu một gối xuống: “Có thuộc hạ!”

“Đẩy Tiếu mỗ đến soái trướng của Bệ hạ.”

Vân Hỏa nghe rõ mệnh lệnh không sót chữ nào, phút chốc giật mình kinh

ngạc.

Với bản tính cao ngạo quật cường của công tử, những điều hợp lý nhất

có thể dành cho y là, y tuyệt đối không muốn bất cứ ai giúp đỡ mình, chứ
đừng nói đến chuyện vặt vãnh dễ như trở bàn tay thế này.

“Sao vậy?” – Tiếu Khuynh Vũ quay sang cậu ta, đôi mắt vẫn trong veo

ôn nhuận, đen thẳm như mặc ngọc.

“A, thuộc hạ tuân lệnh!” – Cho dù nghi hoặc cách mấy, Vân Hỏa vẫn

không chút chần chừ tuân thủ mệnh lệnh của Vô Song công tử.

Lần đầu tiên được tiếp xúc với công tử ở khoảng cách gần như vậy, Vân

Hỏa nhạy cảm phát hiện, bàn tay của công tử một mực đè chặt lên tay vịn
của luân y, mấy ngón tay miết mạnh đến nỗi trắng bệch không chút huyết
sắc.

Công tử đang… căng thẳng ư?

Trong lòng chợt cảm thấy, từ khi công tử trở về đến giờ, đã thay đổi.

Tay vẫn đẩy luân y, song Vân Hỏa lại để trí óc miên man suy nghĩ.

Đêm qua, nhìn thấy pháo hiệu của công tử nổ tung trên đỉnh núi, các

huynh đệ lập tức đuổi theo đến trước miếu hoang, đến nơi liền thấy vị nam
tử áo trắng thiên hạ vô song ngồi sõng soài trên bậc tam cấp của ngôi miếu
nhỏ, tựa hồ đã chờ đợi bọn bọ rất lâu, rất lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.