KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1301

bọn họ chỉ cách biệt bất quá vài năm thôi…”

“Bệ hạ!”

Đứng trước ánh mắt đau thương thống khổ, dáng vẻ tiều tụy thê lương

của nam tử tuyệt thế thiên hạ ấy, Lý Sinh Hổ bất giác dâng trào một thứ
cảm xúc bi thương, phảng phất xa xôi cách thế muôn trùng.

“Được rồi được rồi, không nói nữa!” – Phương Quân Càn ha hả cười,

“Đại khái đêm nay nghĩ ngợi nhiều, nên cảm khái cũng thừa dịp mà nhiều
lên một chút thôi.”

Ngữ khí chợt trở nên nghiêm trang: “Lý Sinh Hổ tiếp chỉ!”

“Có mạt tướng.”

Đưa cuộn hoàng đoạn trao vào tay ông, Hoàn Vũ đế tâm ý sâu xa dặn dò:

“Đây là Thánh chỉ mà Trẫm đã suy nghĩ, trù tính kỹ lưỡng. Phẫu thuật
thành công đương nhiên không gì tốt bằng, nhưng vạn nhất thất bại, mọi
việc xử lý quốc gia đại sự Trẫm đều đã an bài chi tiết rõ ràng trong Thánh
chỉ này rồi, đến lúc đó Lý khanh hãy công bố cho toàn thiên hạ được rõ.”

“Bệ hạ!” – Lý Sinh Hổ tiếp chỉ, từng chữ từng chữ như khóc ra máu, “Bệ

hạ, người đâu cần phải làm thế! Dưới gầm trời này kẻ bằng tuổi với công tử
nhiều không đếm hết, người hà tất mang long thể nghìn vàng đẩy vào nguy
hiểm như vậy?!”

Lão Lý, ngươi vẫn chưa hiểu sao?

Ngoại trừ Phương Quân Càn, y sẽ không tiếp nhận sự giúp đỡ của bất cứ

ai khác.

Bất luận thành công hay thất bại, cho dù biết sau đó y sẽ nổi giận, sẽ

phẫn nộ, sẽ chán nản, sẽ thất vọng… thì đến rốt cuộc y cũng không thể làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.