KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1324

Hoàn Vũ đế dí ngón tay lên cái đầu nho nhỏ, khóe môi cong lên một nụ

cười gian tà đến là giống hồ ly: “Vệ Y, ai là ca ca của ngươi vậy?”

“Ca ca…” – Tiểu Vệ Y đáng yêu vỗ vỗ tay, nhoẻn một nụ cười vô cùng

ngây thơ khả ái với Phương Quân Càn.

“Vệ Y…” – Hoàn Vũ đế cười tà tà, mỗi tay một bên vỗ nhè nhẹ lên đôi

gò má trắng nõn phúng phính của tiểu đệ đệ, nắn nắn ngắt ngắt, nhẹ nhàng
nựng nịu.

Đột nhiên, vận lực hơi mạnh kéo căng hai bên má trắng nõn!

Đỏ ửng!

“Ư oaoaoa!!!” – Bạn nhỏ họ Phương bị ăn đau, cái miệng nhỏ xinh

ngoác to khóc thét!

Nhìn tiểu đệ đệ thiên chân khả ái nước mắt nước mũi tèm lem vô cùng

thê thảm, trái lại Hoàn Vũ đế của chúng ta khoái trá cười ngả cười nghiêng,
lăn trái lộn phải cười muốn tắt thở!

Vô Song công tử mồ hôi đầy đầu: giỡn gì mà ác liệt vậy!

Bởi vì, từ hồi còn rất nhỏ đã rất thường chịu đựng Hoàn Vũ đế bắt nạt ức

hiếp, nên dù mai này có thành Văn Thành đế văn thành vũ tựu, Phương Vệ
Y cũng khó lòng xóa nhòa nỗi ám ảnh đáng sợ suốt quãng đời ấu thơ.

Mà bạn Phương Quân Càn kia lúc nào cũng vậy, cứ hễ trêu chọc cợt đùa

người khác đều không ngại ngần bày ra một vẻ mặt tươi rói cùng nụ cười
đểu giả vô cùng đáng hận.

Nhưng trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn lại mang theo biểu cảm đắc ý vô

tư như con trẻ, lại khiến người ta không nỡ giận lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.