KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1378

Trương Tẫn Nhai vội vàng đi lấy cây đàn tỳ bà: “Đàn đoạn đầu ạ?”

《Phù sinh nhược mộng》là nhạc phổ dành cho đàn tỳ ba nổi tiếng của

Đại Khuynh, đoạn đầu sôi nổi tươi vui như phong thái của thiếu niên căng
tràn sức sống, thúc giục người ta phấn chấn tiến lên, đoạn sau lại mang đến
cảm giác man mác u buồn, nhân tình thế thái chẳng qua chỉ là một thoáng
phù sinh, tiêu điều tang thương khiến người rơi lệ.

Trương Tẫn Nhai tuổi đời chưa được bao nhiêu, vẫn còn trẻ trung bồng

bột, phong nhã hào hoa, tất nhiên chẳng mấy thích đoạn sau của nhạc phổ.
Cũng chẳng khác mấy các bạn đồng trang lứa, mỗi khi luyện tập, đều cố ý
vô tình lờ đi đoạn sau.

Hơn nữa, cậu cũng không mong công tử lại nghe đoạn sau của

《 Phù

sinh nhược mộng

》.

Vô Song công tử nằm duỗi người trên chiếc giường mây, nét sắc sảo tinh

anh ngời lên trong đáy mắt đã sớm như sương khói tan đi, tựa hồ đã đi vào
giấc ngủ an nhiên tĩnh lặng.

Ngay cả thanh âm cũng lãng đãng như trong mơ vọng về: “Đoạn sau đã

tập đàn rồi mà, vi sư muốn nghe…”

Trương Tẫn Nhai cắn cắn môi: “… Dạ.”

Lời nói lặng thinh, nhường tỳ bà thanh thanh trầm bổng, mộng cũ lan

man, trôi bềnh bồng mà sao khó gặp.

Hoài niệm một thuở hồng nhan, chẳng bi mà lệ hoen mi mắt.

Khúc sinh cuồng ngạo, khúc tận hoang mang…

“Lâm phi, y chết rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.