KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1389

Trương Tẫn Nhai nghe công tử mơ hồ lẩm bẩm, thanh âm rất nhỏ, chẳng

biết là có, là không, là hững hờ: “Rồi một ngày nào đó, cũng sẽ đến phiên
Tiếu Khuynh Vũ ta thôi.”

Trương Tẫn Nhai không biết khi nói ra câu ấy, công tử của cậu biểu lộ ra

vẻ ngoài như thế nào. Chỉ biết là, ngữ khí của công tử lúc này bình tĩnh
thản nhiên đến nỗi khiến cậu tóc tai dựng đứng, đồng thời một cảm giác rét
buốt tựa mưa phùn gió thu xông vào tận cốt tủy, bất giác run bắn cả người.

Vũ lịch nguyên niên, ngày mười hai tháng mười.

Từ Hoàng thành dõi về phía Tây, mùa thu năm nay phong hỏa vẫn còn

bừng bừng, gót ngựa sắt của Bát Phương quân càng lúc càng tiến gần đến
kinh đô Liêu quốc.

Thích Vô Ưu quả nhiên không hổ danh tiếng ‘Liêu Minh đệ nhất mưu sĩ’

một thời, chẳng những thông thạo địa hình, thông thuộc dân phong, thậm
chí đối với việc bài binh bố trận của Liêu quân cũng nắm rõ trong lòng bàn
tay. Dưới kế sách của y, khí thế Bát Phương quân càng dâng cao mãnh liệt,
chỉ một lần đã công phá được Mê Vụ đại hạp cốc, vốn được xưng tụng là
yết hầu hiểm yếu bậc nhất của Liêu Minh.

Phía trước, chính là Liêu Minh quốc đô hoàn toàn nằm trong tầm mắt,

chu vi vài ngàn dặm, lọt thỏm giữa địa hình đồi núi chập chùng mấp mô
phía Nam. Từ trên cao trông xuống, nắm bắt lợi thế địa hình, tiến có thể
công, thoái có thể thủ.

Phương Quân Càn dõi mắt ngắm nghía tòa thành kiên cố thâm trầm ẩn

hiện giữa núi non mây gió, trong thoáng chốc trí óc bồi hồi phiêu lãng, trở
về Bát Phương thành.

Những tháng năm ngựa xe là giường, chiến trường là nhà ấy, dưới tay

hắn là trăm vạn hùng binh, viễn chinh nơi đất khách, luôn có bóng dáng
bạch y tuyết bạch thanh nhuần lặng lẽ nơi sườn núi cao cao chờ đợi, dõi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.