“… Không có gì. Huynh đọc cho ta nghe một đoạn kinh Phật, có được
không?”
Mộng lý bất tri thân thị khách. (1)
Trong thanh âm miên man của Phương Quân Càn, thời gian như ngừng
trôi.
Tiếu Khuynh Vũ cuối cùng đã chìm vào giấc ngủ…
Phương Quân Càn gấp lại quyển Phật kinh, rất nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc
đen nhánh lòa xòa trên gối của Tiếu Khuynh Vũ, đau đớn xé lòng…
---oOo---
(1): Câu này trích trong bài thơ ‘Lãng đào sa’ của Lý Dục
浪 淘 沙 其 一
李 煜
簾 外 雨 潺 潺
春 意 闌 珊
羅 裳 耐 五 更 寒
夢 裏 不 知 身 是 客
一 晌 貪 歡
獨 自 莫 憑 欄
無 限 江 山
別 時 容 易 見 時 難