KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1455

Có bao nhiêu ngôn từ cũng không nói hết những bi thương rã rời đang

không ngừng cuồn cuộn dâng lên, nghẹn cổ.

Những ngón tay nhè nhẹ giật giật tay áo của y, song, không còn phản

ứng.

Lúc này đây, thật sự là… không còn bất kỳ phản ứng nào nữa.

“Khuynh Vũ…”

Tay phải của Tiếu Khuynh Vũ rũ xuống, sức lực tiêu tan…

Bao nhiêu từ ngữ đều đã tắc nghẹn trong cổ họng!

Khế ước tử sinh, cùng người ước thệ.

Nắm chặt tay người, bạc đầu bên nhau.

Hắn dịu dàng ôm chặt hơn Tiếu Khuynh Vũ vào lòng, nhẹ nhàng đặt môi

hôn lên vết chu sa diễm tuyệt của ái nhân.

Hắn hôn thật chậm, thật sâu, tưởng chừng muốn đem cả không gian lẫn

thời gian ngưng đọng lại ngay khoảnh khắc ấy.

Này tiếng gọi Khuynh Vũ cuối cùng kia, huynh có nghe chăng?

Giữa gió tuyết ngập trời, tại sát na Tiếu Khuynh Vũ lìa trần, gốc đào

bách niên…

Vươn cành, đâm chồi, nảy lộc, nở hoa…

Tựa một cội hàn mai cô độc, sừng sững giữa cao sơn.

Giữa phi tuyết cuồng phong.

Đỉnh cheo leo vách dựng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.