Bóng nắng tô điểm dung nhan.
Chàng trai áo trắng trầm mặc một lúc.
Hốt nhiên, khóe miệng nhếch cười: “Nếu như thiếu soái không thấy
phiền.”
Phương Quân Càn thở ra một hơi nhẹ người, hắn thật sự sợ sẽ bị y tống
ra khỏi cửa – lập tức tà mị cười: “Tiếu chủ tịch đã mời, tại hạ cung kính
không bằng phụng mệnh.”