KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1543

Ánh mắt thản nhiên của Tiếu Khuynh Vũ trở nên sắc sảo thâm trầm, lẳng

lặng nhìn người thanh niên có vẻ biếng nhác mà tà mị trước mặt.

Lưng y thật thẳng.

Bình thản cố chấp.

Kiêu ngạo ngất trời.

Tiếu Khuynh Vũ cứ như vậy, không nói, cũng chẳng tỏ ra vẻ không hoan

nghênh, chỉ lặng lặng đánh ánh mắt lạnh lùng về phía hắn, không nói một
lời.

Da mặt bạn Phương dày thì dày thật, nhưng chung quy cũng thấy ngột

ngạt. Nhất thời chẳng biết làm sao.

Đành cười giễu: “Xem ra Khuynh Vũ không mấy hoan nghênh bổn soái

thì phải…”

Để tránh ánh mắt lạnh băng của Tiếu Khuynh Vũ, Phương Quân Càn

chớp chớp mắt, vờ vĩnh ho khan mấy cái: “Bổn soái còn tưởng, Khuynh Vũ
có rất nhiều điều muốn nói với tôi đó chứ.”

“Ví dụ như…” Sáp đến gần y, Phương tiếu soái cười gian manh, “Tín vật

định tình của bổn soái tại sao lại ở trong tay Khuynh Vũ.”

Tiếu Khuynh Vũ sững người: thì ra, hắn đã biết rồi.

Rèm mi buông nhẹ: “Đó là… lúc Thiếu soái còn nhỏ, có mắt không

tròng, đã nhận lầm người.” (Cũng ráng chửi cho được một câu mới chịu, có
tiến bộ ^^)

Tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, song khi nghe chính miệng Tiếu Khuynh

Vũ xác nhận, đả kích đối với Phương Quân Càn mà nói không phải một,
chẳng phải hai, mà là sấm nổ ngay trên đầu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.