KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1583

“Cậu từ lúc nào đã trở nên ngoan hiền như thế?” Tiếu Khuynh Vũ ngồi

xuống cạnh hắn, “Nói tôi nghe, lại gây ra họa gì nữa rồi?”

“Cái này không phải gây họa…” Vùi đầu vào đầu gối, thanh âm của

Phương Quân Càn lộ vẻ mệt mỏi nghiêm trọng: “Khuynh Vũ, có thể cho tôi
mượn ít tiền không?”

Tiếu Khuynh Vũ bất động thanh sắc hỏi: “Mượn bao nhiêu?”

Phương Quân Càn khe khẽ nói ra một con số.

Kỳ thực, hắn chỉ là tùy tiện hỏi cho có, hoàn toàn không hề ôm hy vọng

lớn lao gì.

Tự hắn cũng biết, năm mươi vạn đồng bạc tuyệt đối không phải là số tiền

nhỏ. Có người cả đời nằm mơ cũng chẳng thấy.

Tiếu Khuynh Vũ nghe thấy, cũng không tỏ vẻ, chỉ kinh ngạc nhíu mày:

“Để làm gì?”

Phương Quân Càn đem đầu đuôi câu chuyện kể ra không sót một chữ,

Tiếu Khuynh Vũ nghe xong lẳng lặng đứng lên, đi vào nhà.

Khi trở ra, trên tay y mang theo một chiếc hộp sắt.

Cầm chiếc hộp ném cho kẻ đang trợn mắt kinh ngạc bên cạnh, tùy tiện

đến độ giống như ném cho hắn một món đồ chơi chẳng mấy quan trọng.

“Khuynh Vũ…” Phương Quân Càn ngẩn ngơ nhìn y.

Tiếu Khuynh Vũ ngồi yên lặng bên bờ ao.

Sắc đêm như nước.

Gió nhè nhẹ thổi, mặt ao gờn gợn lăn tăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.