KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 278

Nhân sinh trong vũ trụ, ai cũng có riêng cho mình một huyền cơ thâm

thúy tinh diệu, phàm kẻ ở nơi thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thì cho dù chỉ là
một cánh bướm nhẹ nhàng rung động, cũng có thể khiến cho ở nơi nào đó
cuộn sóng phong ba, gió rung chớp giật. Thời thế cực thịnh, thì ngay cả sâu
kiến cũng đục nát ngàn dặm đê điều, tàn lửa cũng thiêu rụi vạn dặm bình
nguyên.

“Phương Quân Càn!” – Đôi mắt Vô Song công tử ánh lên sự cơ trí mẫn

tuệ, vẻ mặt ngời lên ánh quang trong trẻo như sóng nước sóng sánh dập dờn
được dương quang chiếu rọi, “Phải vĩnh viễn ghi nhớ thật kỹ những lời này
của ta: chiến tranh chính là cướp đoạt, chính trị chính là xảo trá!”

Trong lúc nghị hòa, sự xuất hiện của Thác Bạt Mục Hoành thực sự nằm

ngoài dự liệu của Vô Song công tử. Không ai nghĩ được lại thuận lợi như
vậy, vì ngay từ đầu, căn bản Bát Phương Quân chỉ có Hung Dã Đại hãn làm
quân bài chủ trong tay, nào ngờ bây giờ lại có thêm một vị Thiên Tấn
Nguyên soái tự nguyện chui đầu vào.

Tiếu Khuynh Vũ cảm thán: dường như trong cõi u u minh minh có một

loại sức mạnh siêu việt ngày đêm bảo hộ cho Phương Quân Càn, vận mệnh
của hắn cường mạnh kinh người, đường đi của hắn hanh thông quang đãng,
chẳng có mấy chuyện bất lợi ngăn cản.

Lần nghị hòa đó, sử sách gọi là ‘Bát Phương Minh ước’.

Minh ước sau khi được ký kết, các quốc gia lân bang đều truyền lưu với

nhau câu này: “Muốn diệt Đại Khánh, phải giết Khuynh Càn”.

Ý tứ rành rành: muốn tiêu diệt Đại Khánh, trước hết, nhất định phải giết

chết Tiếu Khuynh Vũ cùng Phương Quân Càn.

Tướng lĩnh Bát Phương Thành nghe câu đó thì cười to trêu chọc, nhất là

Lý Sinh Hổ: “Khuynh Càn Khuynh Càn, ‘càn’ tức là ‘trời’, công tử cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.