KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 277

không nói gì, chỉ có sự ăn ý đến vi diệu từ sâu tận bên trong tư tưởng hợp
nhất thành một dòng chảy êm dịu trôi xuôi.

Cách một lúc sau…

“Cược!” (2) – Phương tiểu hầu gia nhổ ra một chữ.

Một chữ nặng ngàn cân! (3)

Tiếu Khuynh Vũ ngạc nhiên, không thể tưởng tượng Phương Quân Càn

chỉ trong một thời gian ngắn như vậy đã nắm được phần tinh túy nhất của
kế hoạch!

Y cười rạng rỡ: “Đúng vậy, chính là cược!”

Đúng thế, Bát Phương Thành lúc này đích thực chẳng còn chút sức nào

mà tái chiến. Nhưng mà, quân mỏi lính mệt thì đã sao?

Hung Dã có dám tử chiến đến cùng không chứ? Thiên Tấn có còn dũng

khí đem cả quốc gia dân tộc nhúng vào lầm than cơ cực nữa không chứ?
Huống chi, còn con át chủ bài Mộ Dung Chiến đang nắm chắc trong tay
kia!

“Chúng ta phải cược! – Cược cho bọn chúng không thể ngóc đầu dậy

nổi!”

Lúc này, dồn sức để ‘Cược’, chỉ có chữ ấy, mới có thể biểu hiện cảnh

giới tối cao của tranh đoạt. Thiên Tấn, Hung Dã trong nước đang mâu
thuẫn trầm trọng, chính trị thế cục đảo điên nghiêng ngả, các phe cánh quay
ra công kích, tranh quyền đoạt lợi lẫn nhau, cá nhân ân ân oán oán không
kể xiết… Bứt dây động rừng, Bát Phương Thành phải triệt để lợi dụng
điểm yếu chí tử đó, đặt hết tất cả sức mạnh của mình vào một ván ‘Cược’,
tranh đoạt thiên hạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.