KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 334

văng tung tóe đầy đất!

Phương Gia Duệ… Phương Giản Huệ…!!! Ta đã một mực chịu đựng,

nhẫn nhịn các ngươi, vậy mà các ngươi cũng không từ, dùng trăm chiêu
ngàn thức bức bách ta, hết lần này đến lần khác!

Được, các ngươi đã bất nhân, thì cũng đừng trách Phương Quân Càn ta

bất nghĩa!

“Phương Quân Càn?…!” – Một thanh âm nhẹ nhàng thanh thoát, nhã

nhặn mà lãnh đạm, như dòng nước mát khiến cho lửa giận phừng phừng
trong lòng Phương Quân Càn cũng thoáng dịu đi.

Hẳn ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Tiếu Khuynh Vũ tự điều khiển luân y,

nhẹ nhàng vươn tay vén màn tiến vào. Y lặng lẽ tĩnh tọa đối diện hắn, thân
ảnh ngay ngắn nghiêm trang trong luân y, cả người thấm đẫm sự tinh khiết
dịu dàng như sương mai, vẻ đẹp thanh tú diễm lệ mà mong manh hư ảo,
tĩnh lặng như đang đắm chìm trong giấc mộng trăm năm, khiến cho người
ta kinh ngạc đến ngây ngẩn.

Tiếu Khuynh Vũ lạnh lùng buông một câu: “Huynh điên sao?”

Ngươi có chút đoái hoài nào đến an nguy của cha mẹ già ở kinh đô hay

không? Thực lực của ngươi hiện nay có đủ sức chống lại Gia Duệ Đế hay
không? Ngay lúc này ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?

Phương Quân Càn chìm trong trầm tư mặc tưởng, không hề lên tiếng.

Một chút tiếng động cũng không. Thinh lặng hoàn toàn.

Hồi lâu…

“Bây giờ, huynh bảo ta phải làm gì đây?” – Phương Quân Càn nặn ra nụ

cười thê lương ảm đạm, “Đem quân thảo phạt Hung Dã, cô quân (3) đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.