KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 433

“Vương thất người ta mười sáu tuổi là có thể cử hành đại hôn rồi!”

“Hắc hắc… Chẳng biết tiểu hầu gia đã có ý trung nhân chưa? Đến lúc đó

chúng ta nhất định phải đòi rượu mừng mới được!”

Phương tiểu hầu gia nhíu mày: “Bổn hầu mà lại phải lo lắng vì không có

nữ nhân nào gả cho sao chứ? Các ngươi tự lo cho mình trước đi, toàn là
thất lão bát thập mà chưa có thê tử, không sợ phải cô đơn cả đời à?”

“Ta cũng chẳng phải sợ gì! Dù sao lão tử thô lỗ cục mịch, quen thói bừa

bãi ngang tàng, trong nhà có đàn bà thì phức tạp lắm, mất tự nhiên, mất cả
tự do. Nhưng mà Tiểu hầu gia ngài sẽ không giống vậy, vừa tuyên bố thành
hôn thôi thì không biết đã có bao nhiêu trái tim con gái phải tan nát đau khổ
rồi!”

“Chẳng rõ cô nương trong mộng của Tiểu hầu gia phải như thế nào?”

Thái Nham vừa hỏi xong, ai nấy đều dỏng tai lên chờ nghe!

“Ha… a a a…” – Phương tiểu hầu gia tắt nụ cười, làm vẻ mặt nghiêm

trang không ngờ, “Yêu cầu của bổn hầu thực ra cũng không cao đâu!”

Rồi hai tay tà tà đặt lên vai Tiếu Khuynh Vũ, bên tai y nhấn rõ ràng từng

chữ cùng tiếng cười gian: “Chỉ cần giống với Khuynh Vũ là được!”

Lặng phắc.

Nửa ngày.

Cả bọn đờ người á khẩu.

Lý Sinh Hổ ôm đầu gào toáng lên: “Vậy còn không cao?”

Thích Vô Ưu ra vẻ tiếc hận, lắc lắc đầu: “Xem ra… Tiểu hầu gia phải cô

độc suốt đời rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.