KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 454

Giai điệu khi lên bổng, lúc lại xuống trầm, tình tang nhấn nhá, ngân nga,

có khi tựa như tiếng suối chảy róc rách, lúc lại giống như tiếng chim ríu rít
tâm tình. Điệu đàn điêu luyện đưa hồn người chu du thiên hạ, nóng bỏng
với cát vàng đại mạc, rồi lại bần thần thơ thẩn với khói lam cô tịch u buồn
trong ráng chiều buông lơi, vút một cái lại đứng trên cầu nhỏ lặng nhìn lưu
thủy xuôi dòng vô định, hay là bay lên Thái Sơn cao ngất ngắm nhân gian
muôn màu muôn vẻ… Này thì trời cao bao la vô tận, này thì biển xanh bát
ngát mênh mông, tất cả đều như được hiện ra thiên hình vạn trạng dưới
những đầu ngón tay tài hoa thần diệu của y, như trống trận thúc giục mạnh
mẽ, nhưng từng dây, từng dây cũng êm ái dịu dàng như nước chảy mây trôi.

Phương Quân Càn chuyên chú lắng nghe, thần trí như mê như say, thấu

vào xương, quyện vào hồn.

Tiểu lâu thanh hàn, u tĩnh, tựa hồ muốn gom góp hết không khí se se

lạnh lạnh của tiết trời chớm xuân.

Tuy vẫn còn se lạnh, nhưng, mùa xuân đã đến rồi.

Đàn gảy xong một khúc, Phương Quân Càn đưa mắt nhìn lên cành đào

đang điểm vài nụ hoa đỏ hồng tươi non mơn mởn, bỗng nhiên cảm khái
một tiếng: “Mùa xuân đến rồi!”

Vô Song công tử chu sa u nhu diễm lệ, thanh nhã tựa tranh: “Không biết

năm nay hoa đào mãn khai sẽ kiều diễm rực rỡ như thế nào nữa!”

Phương Quân Càn hạ giọng: “Bổn hầu đưa Khuynh Vũ đến Xí Quốc hoa

đô (3) ngắm đào hoa, được không?”

Xí Quốc là một quốc gia nhỏ bé suy tàn nằm ở phía Đông Bát Phương

Thành, lừng danh thiên hạ với danh xưng ‘Thiên hạ hoa đô’, xem hoa đào
là quốc hoa, cả nước bất luận là nơi đâu, nhà dân hay đồng hoang đồi núi
cũng đều trồng đầy hoa đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.