KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 605

“Vậy mà Trẫm… Thật có lỗi với ngươi, Trẫm không muốn làm cho

ngươi phật lòng… Cứ xem như… xem như Trẫm đối với ngươi có một chút
thành ý bù đắp đi. Trẫm… Trẫm không cầu mong được ngươi lượng thứ,
chỉ cầu được bản thân an lòng mà thôi…”

Nghe thanh âm mềm mỏng của Phương Gia Duệ êm ái rót vào tai, cảm

giác được trong thanh âm ấy thực sự ẩn chứa nỗi đau thương bi thống, hốt
nhiên y nhận ra, người ở trước mặt kia, đích thực là một kẻ mâu thuẫn đến
cùng cực.

Lão có thể bưng tai ngoảnh mặt, chẳng chút chùn tay làm ra đủ loại

chuyện xấu xa tàn độc, để rồi sau đó kịch liệt sám hối, chuộc lại lỗi lầm.

Nhưng mà, chỉ là chuộc lỗi, tuyệt không hối hận.

Chỉ là… muốn bản thân mình bình yên…

Nực cười!

Bù đắp? Ngươi lấy cái gì để bù đắp?!

Tiếu Khuynh Vũ khép hờ mi mắt, đôi đồng tử trong veo nửa như ẩn đi,

nửa như hé lộ, thần thái vẫn kính cẩn mà điềm nhiên, không tỏ ra kiêu ngạo
hỗn hào cũng không hề khom lưng xiểm nịnh: “Nếu như vậy, khẩn thỉnh Bệ
hạ buông tha cho Phương tiểu hầu gia, Vô Song vô cùng cảm kích rồi!”

Gia Duệ đế nghe vậy, nhất thời mạch máu co giật.

“Chuyện ở Kim Loan điện Trẫm còn chưa tìm ngươi truy cứu, vậy mà

ngươi lại còn ngang nhiên dám thay hắn cầu Trẫm thương tình? Khụ khụ
khụ…” – Gia Duệ đế cật lực vuốt ngực, cố ngăn nộ khí trào dâng, hòng làm
hô hấp của chính mình điều hòa thông suốt trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.