KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 747

hiểm nghèo, nhất thiết phải biết trân trọng từng phút từng giây để kéo dài
sinh mạng, tuyệt đối không thể để bản thân chịu bất kỳ thương tổn nào.

Đêm dần về khuya.

Mọi âm thanh dường như đình chỉ.

Nơi ngục tù sâu hút âm u lại càng cô tịch đến tê người, hệt một nấm mồ

câm lặng, chỉ có tiếng gió khô khốc không ngừng rít gào qua song sắt, càng
khiến khung cảnh mang vẻ liêu trai ma quái, quỷ dị rởn óc.

Phương Quân Càn bất chợt mở trừng mắt!

Tên ngục tốt đang rón rén từng bước thận trọng vào nhà ngục giật nảy

mình kinh hãi, bủn rủn cả người lắp ba lắp bắp: “Hầu… hầu gia…”

Phương Quân Càn mở to mắt soi chằm chằm diễn biến biểu cảm trên mặt

tên lính: “Việc gì?”

“Tiểu hầu gia,” – Ngục tốt trấn tĩnh, rồi chợt cảm thấy người đầy hưng

phấn, “Tiểu nhân là ngục tốt ở thiên lao nhiều năm, nghe đỉnh đỉnh đại
danh Phương tiểu hầu gia là Tướng soái chiến thần Thiên đình chuyển thế,
bách chiến bách thắng uy chấn thiên hạ. Tiểu nhân từ lâu đã rất ngưỡng mộ,
nên… nên hôm nay mới liều xao lãng nhiệm vụ, đặc biệt đến đây diện kiến
tôn nhan… Thực… đã quấy rầy Tiểu hầu gia nghỉ ngơi rồi!”

Phương Quân Càn xưa nay chưa bao giờ bị mê hoặc trước những lời nói

ngọt ngào hảo ý, cả người vẫn căng ra đề phòng không chút lơi lỏng:
“Trong tay ngươi là cái gì?”

“A… À! Ở đây vào ban đêm rất lạnh, Hầu gia bệnh nặng vừa khỏi sợ là

không chịu đựng nổi, vậy nên… vậy nên tiểu nhân đặc biệt chuẩn bị cho
người một bầu rượu nóng giữ ấm cơ thể…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.