KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 758

canh giữ, bố trí thiên la địa võng, chỉ cần bọn chúng vừa lộ diện, lập tức
một mẻ bắt gọn!”

Quay trở lại quan đạo, ngay lúc ấy một thanh âm trong trẻo tinh nhuần,

trầm tĩnh đạm định truyền ra từ cỗ xe ngựa: “Dừng xe, trở lại đường cũ!”

Phu xe là Lao thúc thực sự không dám tin vào lỗ tai mình: “Trở lại

đường cũ?”

Ngữ khí của Tiếu Khuynh Vũ vẫn ưu nhã thản nhiên nhưng đầy ắp tự tin

của người luôn chiếm lĩnh tiên cơ: “Như Vĩnh thành lúc này chắc chắn là
bát diện mai phục, đã biết như vậy hà tất ngu xuẩn đến mức đến đó đưa đầu
vào rọ? Lập tức trở lại Hoàng thành!”

Trước đó, trong lúc binh sĩ trong thành tập trung lực lượng lùng sục khắp

các hang cùng ngõ hẻm thì họ âm thầm đánh xe lao nhanh ra khỏi cổng
thành. Giờ đây, ai cũng đinh ninh hai người đang trên đường cao chạy xa
bay, trước mắt kinh thành là nơi bể yên sóng lặng, Như Vĩnh thành phía
trước chắc chắn đang cơn gió giật mây vần, đến đó chỉ có con đường chết.
Vô Song công tử không chút do dự lập tức hạ lệnh: trở về kinh thành.
Không một ai ngờ được, Tuyệt thế song kiêu lại có thể trở lại Hoàng đô!

Lao thúc sững người kinh ngạc trong một tích tắc, rồi ngay lập tức cao

giọng đáp: “Tuân lệnh!”

Ngọn roi dài trong tay lại vút lên quất vào thân tuấn mã, Lao thúc khéo

léo ghìm ngựa quay đầu, hướng Hoàng thành lao như tên bắn.

Phương Quân Càn mở trừng mắt.

“Huynh tỉnh rồi?” – Thanh âm trong trẻo vẫn lãnh đạm trầm ổn, rất có

điểm tương đồng với minh nguyệt lạnh lẽo vô tình, nhưng sâu thẳm lại gợn
lên một nỗi lo lắng bất an, “Thấy khá hơn không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.