KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 764

Có một người. Một nữ nhân.

Khuôn mặt được che lên một làn lụa bạch mềm mại.

Đoan nhiên tĩnh tọa, hơi tựa lưng vào thành xe, dáng vẻ hư nhược yếu

đuối, khiến người vừa nhìn thấy liền nảy sinh cảm giác muốn nâng đỡ ủi
an.

Sắc diện nàng tái xanh, làn da tuyết bạch mỏng manh gần như trong suốt,

tựa hồ một hư ảnh xa xăm, trên thân hình mảnh mai chỉ giản đơn y phục
thuần bạch tinh nhuần. Suối tóc đen nhánh mượt mà tuôn chảy xuống đôi
vai gầy trắng ngần càng làm bật lên sự tương phản rõ ràng. Tóc không búi
cầu kỳ, cũng không trang sức hoa lệ quý giá, chỉ hờ hững cài một chiếc
trâm bạch ngọc ngang đầu, lại càng khiến nàng mang vẻ mềm yếu hư
nhuyễn, tựa cành liễu lả lướt thả trôi thân mình mặc xuân phong đùa giỡn
đẩy đưa. Trước một nữ nhân như vậy, nam nhân làm sao tránh khỏi ước ao
được vỗ về chiều chuộng nàng?

Nữ nhân hơi ngẩng đầu lên, kìa đôi mày liễu thanh tú tựa viễn sơn cao

ngạo kiêu kỳ, cong vút ôm trọn làn thu thủy trong vắt không gợn một chút
mờ sương, đôi ngươi đen láy, sâu thăm thẳm mà lạnh lùng như đáy nước
nghìn năm, trên trán, thản nhiên điểm nhẹ một vết chu sa tuyệt trần diễm lệ,
mà sao lại phảng phất một chút gì đó thảm não ưu thương, làm người ta
không thể ngăn lòng mình sinh tâm thương tiếc.

Cô ngạo xuất trần, mà cũng thê lương tịch mịch.

Cho dù, không được nhìn trọn vẹn gương mặt của nàng.

Nhưng,

Đây rõ ràng là… thiên kim tiểu thư của danh môn thế gia nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.