KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 77

“Khoan đã…” Phương Quân Càn thấy tình thế chỉ mành treo chuông, la

lên, cắt ngang hứng thú của Mạc Vũ Yến.

Hắn tỏ ra vẻ mặt vô cùng tủi thân, đoạn nói: “Vũ Yến cô nương đúng là

có mới nới cũ, trong mắt nàng chỉ toàn nhìn thấy Khuynh Vũ, chẳng còn
chừa chỗ cho bổn hầu, chẳng lẽ ta sớm khiến cho nàng chán ghét như thế
sao?”

“Tiện thiếp nào dám, chính là vì sợ Tiểu hầu gia nhãn giới cao hơn cả

Thái Sơn, không còn vừa mắt tiện thiếp nữa thôi!” Mạc Vũ Yến cười
duyên, khoe hàm răng đều tăm, trắng như tuyết, liếc nhìn lên Phương Quân
Càn bằng ánh mắt hớp hồn.

“Thật không vậy?” Phương Quân Càn nở nụ cười đẹp đến tà mị, đoạn

nâng chiếc cằm xinh của mỹ nhân vuốt ve, cúi sát, rổi mải miết hôn. Cái
lưỡi mềm mại của hắn không ngừng mơn trớn, nhẹ nhàng lách qua hàm
răng, từ tốn kích thích thành miệng, hai đầu lưỡi hòa quyện, liếm mút, từ
trong ra ngoài, tận tình hưởng thụ mùi hương thơm ngát tinh tế phả ra từ
hơi thở, nhất nhất đều chứng tỏ rõ ràng cho thiên hạ một điều, đây rõ ràng
là một nam nhân già đời từng trải trong tình trường, khiến cho kẻ dày dạn
kinh nghiệm phong tình như Mạc Vũ Yến cũng đánh rơi mất lý trí, toàn
thân rã rời, mềm nhũn, không còn sức lực.

Nếu như bình thường, hành động đó sẽ khiến cho mọi người hò reo cổ

vũ, hứng thú càng tăng. Nhưng lúc này, tất cả những ai có mặt ở đại sảnh
đều cảm thấy choáng váng, nhất thời phải nín thở trước hành động bất ngờ
này mà ngây ngẩn nhìn. Không một ai dám tưởng tượng hành vi quá sức
phóng đãng kia lại có sức thu hút mãnh liệt, như yêu như mị, khiến người
ta chấn động tâm thần, phấn khích cao độ như vậy.

Rồi hắn buông nàng ra, ngả người xuống ghế, bộ dạng vô cùng đắc

thắng, cầm chén ngọc đựng thứ chất lỏng màu hổ phách khẽ lắc, nhếch môi
cười thỏa mãn khiến người hồn xiêu phách lạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.