KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 783

hồ hơn ba mươi năm nay, sức mạnh đủ để gạch nát đá tan, tiệt kim đoạn
ngọc!

Bên trong xe, Phương tiểu hầu gia chậm rãi xuất Bích Lạc kiếm. Trên

khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm, khóe môi nhếch cười lộ ra chút biếng nhác,
thờ ơ không thèm để tâm, thế nhưng, hết thảy ngưng tụ lại trong mắt, thăng
hoa thành một thứ sát khí cường liệt, lạnh lẽo thấu xương.

Vô Song công tử bạch y tiêm trần bất nhiễm, giữa trán chu sa tiên diễm

long lanh, lặng lẽ vuốt ve thiên tằm kim tuyến vàng óng nơi tay phải,
những ngón tay dài mảnh thanh tú lướt trên kim tuyến êm mượt như nhung
làm bật dậy cảm giác giá buốt băng hàn, tú lệ mà thê lương, và cũng tột
cùng nguy hiểm.

Hai tiểu binh Đại Khánh càng lúc càng tiếp cận cỗ xe, bên trong, Tuyệt

thế song kiêu cũng căng thẳng đến cực điểm!

Thình lình, viên trưởng quan phát hiện có gì đó không bình thường

chung quanh liền giật phắt đầu nhìn lại. Trong bóng tối sau lưng, chỉ cách
quân binh Đại Khánh vài bước chân, một đoàn kỵ binh bí ẩn tựa như u linh
đột ngột hiện ra từ đêm tối, lặng lẽ không hề phát ra tiếng động, dần dần
tiếp cận, hãm chặt đối phương vào vòng vây dày đặc…

Lúc này, chân trời phía Đông đã ửng lên những vạt hồng đầu tiên, xuyên

qua tầng mây đêm đen thẳm, không trung bắt đầu bừng sáng ánh dương.

Bát Phương quân, cuối cùng cũng đến kịp!

Chẳng mấy chốc, đại cuộc đã định.

“Phương Quân Càn!” – Lưu quang trong mắt Vô Song công tử có chút

mơ hồ, không phân biệt được là mê mộng hay là phân vân, “Vừa rồi, huynh
sợ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.