KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 849

Nghe những lời đó, binh sĩ đang tụ tập ở cửa thành hoan hô như sấm,

như sóng không ngớt tràn bờ.

“Nguyện theo công tử, thề chết diệt địch!”

“Nguyện theo công tử, thề chết diệt dịch!”

Tiếu Khuynh Vũ lẳng lặng ngửa đầu nhìn trời, thiên không xanh ngắt,

sâu thăm thẳm, cao vời vợi in bóng lên đôi mắt trong vắt không gợn mờ
sương, trầm tĩnh như lưu thủy xuôi dòng chẳng động sóng nước.

Y thì thầm chỉ để cho mình nghe: “Đúng như vậy, ông trời còn chưa bỏ

mặc Đại Khánh, chính vì Tiếu Khuynh Vũ ta còn chưa chết... Bọn Uy cẩu
đạo tặc cuồng vọng đòi tận diệt Đại Khánh kia, các ngươi phải biết rằng, ta
– Tiếu Khuynh Vũ – một ngày chưa chết, Đại Khánh một ngày chưa
vong!”

Cổng thành nặng nề vẫn im ỉm đóng chặt giờ đây ầm ầm khai mở.

Binh lính đông nghịt trước cổng thành lần lượt tách ra như rẽ sóng, luân

y của bạch y nam tử cùng Bát thập tứ vân kỵ chậm rãi đi giữa biển người,
từ từ tiếp cận trung tâm quân vụ của Cốc Gia thành – Binh quyền phủ.

Phía cuối con đường dài đăng đẳng, một vị tướng vận khôi giáp đứng im

lìm chờ đợi. Hai tay nâng hổ phù cùng ấn soái. Không sai, đó chính là tín
vật hiệu lệnh hai mươi vạn binh sĩ, bằng chứng hiển nhiên xác nhận người
này là chủ tướng thủ thành.

Đó cũng từng là kẻ khi nghe tin Phương tiểu hầu gia lui binh đã không

kềm nổi mừng vui kích động, khoa tay múa chân như điên như khùng,
nhưng hôm nay, ngay lúc này, nơi người đó chỉ duy nhất một sự uy nghiêm
không rõ tên gọi không ngừng tỏa ra chung quanh, chứng kiến chủ soái như
vậy, binh sĩ cũng không tự chủ được mà giật mình đánh thót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.