KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 884

“Mau mau cứu hỏa!!”

“Chư tướng bị hãm bên trong rồi!”

Có điều là, một khi Vô Song công tử đã có trù tính phóng hỏa ngô đồng

(2), thì há muốn dập là dập đơn giản như vậy? Chiếu theo cục diện hiện tại
mà nói, đám cháy này có muốn cháy hết một ngày một đêm cũng không
phải là không có khả năng.

Tặc binh (3) lăng xăng ở thành môn, kêu la í ới tìm cách cứu hỏa. Rất

nhiều người không nhận thức được tình hình hiện tại, chỉ đơn giản cho rằng
binh lính trấn giữ cổng thành nhất thời gây cháy, hoàn toàn không một mảy
may cảm giác rằng, nguy hiểm đã cận kề trước mắt.

Hốt nhiên, mặt đất dưới chân rung chuyển.

Kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy từ đằng xa bụi vàng cuồn cuộn, tiếng

chân rầm rập, phảng phất từ trong đám bụi mịt mù là hình bóng bạch long
vẫy vùng, như hiện ra từ trời xanh thăm thẳm, giữa lửa đỏ hung tàn, cưỡi
mây lướt gió, đạp sóng quét mưa!

Một đội kỵ binh đột nhiên không biết từ đâu hiện ra sát bên cánh phải

quân địch!

Dẫn đầu không ai khác, chính là viên tướng trẻ đến từ Bát Phương

Thành, theo sau là đoàn khinh kỵ binh hùng hậu đông đảo, khôi giáp chỉnh
tề, ngay cả ngựa cưỡi cũng có giáp trụ bảo vệ, phòng khi giáo sắc tên nhọn
tập kích.

Dương Hổ quát: “Xả tiễn!”

Năm vạn kỵ binh lập tức cùng lúc giương cung, dáng điệu uy mãnh kiêu

hùng, ‘vãn cung như mãn nguyệt’ (4), tên bắn xối xả, tựa cuồng phong loạn
vũ không chút ngơi nghỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.