KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 918

lừa gạt công tử, quả đúng lão phu giả truyền tin tức.”

Tiếu Khuynh Vũ không nói lời nào, lẳng lặng nhìn lão chằm chằm. Cả

đời âm mưu toan tính, khuôn mặt phong sương cũa lão đã chằng chịt không
biết bao nhiêu nếp nhăn. Con người càng già đi, lại càng héo hon vàng võ,
còn đâu vẻ văn nhã khôi ngô, tuấn tú… ngày nào.

Lâm Văn Chính nghiêm nghị nói: “Lão phu quả thực là tai mắt Định

Quốc Vương gia an bài bên cạnh Hoàng thượng bấy lâu. Lúc này Hoàng
thất Đại Khánh như đèn treo trước bão, lay lắt phiêu diêu, là cơ hội chín
muồi ngàn năm có một để Tiểu hầu gia quân lâm thiên hạ! Lão phu giả
truyền tin công tử đã chết là muốn bức Hầu gia mau mau tạo phản. Tiểu
hầu gia sớm một ngày trả thù rửa hận, lão phu cũng sớm một ngày báo đáp
đại ân của Vương gia.”

“Hahaha… a…” – Hệt như vừa nghe điều gì đó rất khôi hài, Vô Song

công tử liền lập tức bật cười thành tiếng.

Y ha hả cười, cười đến khó lòng ức chế, cười như thể muốn mang hết

thảy tiếu ngạo của thế gian tiền sinh hậu kiếp ra mà thống khoái say sưa
cuồng điên một trận không thèm kiêng kỵ. Cười như chế nhạo, như cợt đùa,
khiến Lâm Văn Chính trắng bệch mặt ra.

Cuối cùng, Vô Song công tử đình chỉ tiếu thanh.

“Thời cơ chín muồi? Báo đáp đại ân?” – Vừa nói, sắc mạnh Tiếu

Khuynh Vũ vừa trầm lạnh hẳn xuống, “Lâm Thừa tướng, nhìn Tiếu
Khuynh Vũ giống kẻ khờ khạo ngu ngốc vậy ư? Thứ chuyện khôi hài hèn
hạ như vậy, nghe qua đã muốn buồn cười, nếu quả ngươi cho rằng Tiếu mỗ
tin là thật, vậy thì ngươi đã quá xem thường trí óc của Tiếu Khuynh Vũ
rồi!”

Lâm Văn Chính vẫn ngoan cố: “Lão phu không hiểu công tử có ý gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.