KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 947

được một tiếng kêu bật trào ra từ sâu trong lòng…

Công tử.

Đại sảnh nghị sự huyên náo ầm ĩ.

“Bát Phương quân có là gì, chỉ là một lũ mọi rợ biên hoang hữu dũng vô

mưu. Ngô Hiểu đại tướng quân ta chỉ cần tùy tiện dụng ít tâm tư cũng đủ
cũng đủ khiến bọn chúng mắt hoa đầu váng. Đối phó bọn chúng căn bản
chẳng cần động não, bổn tướng quân hiểu quá rõ mà!”

“Đúng đúng đúng, Phương Quân Càn một thằng nhóc chưa sạch lông

măng mà dám thí quân phạm thượng à? Đối phó với hắn, Bối tướng quân ta
dễ như trở bàn tay!”

“Hiểu biết quá rõ? Dễ như trở bàn tay?” – Giọng cười trong trẻo thanh

nhã khoan hòa khiến hết thảy thanh âm huyên náo khác im bặt, mọi người
lặng phắc, Tiếu Khuynh Vũ khoan thai cho luân y tiến vào đại sảnh.

Vài tướng lĩnh Như Vĩnh thành lập tức bật dậy hành lễ: “Công tử!” Thần

sắc có chút bối rối.

Tiếu Khuynh Vũ gật gật đầu, ánh mắt quét ngang những người còn lại.

Vừa rồi, huênh hoang tranh cãi kịch liệt ầm ĩ chính là phát xuất từ đám
người này mà ra.

Dưới ánh mắt lạnh lẽo tựa băng đá không chút cảm xúc của Tiếu Khuynh

Vũ, đám tướng lĩnh mới đây còn ngang ngược tự phụ chợt thấy áp lực
khủng khiếp đè đầu, người này đến người khác chậm chạp đứng lên, miễn
cưỡng hành lễ: “Công tử an hảo!”

A ha, miệng hùm gan sứa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.