KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1205

Lúc này, chỉ có Vân Khuynh và hài tử là quan trọng nhất, cái khác gì đó

đều không quan trọng.

Vân Khuynh đọc ra lo lắng và yêu thương trong mắt Tần Vô Song, trong

lòng một trận ấm áp, y không thấy trên khuôn mặt Tần Vô Song có bất cứ
lạnh lùng và nổi giận gì, cho nên chính y tự nhiên cũng sẽ không đề chuyện
Tần Vô Phong.

Ngón tay nắm cùng Tần Vô Song hơi giật giật, ma sát mu bàn tay Tần

Vô Song: “Vô Song, không cần lo lắng, ta hiện tại trải qua chính là phần
lớn mọi người mang thai đều phải trải qua, không có việc gì, ta nhất định
có thể chống đỡ.”

Lời tuy là nói vậy, nhưng y dù sao cũng là lấy thân thể kỳ lạ như vậy

mang thai, trắc trở bên trong nói vậy cũng là không thiếu.

“Bất luận thế nào, ta đều sẽ ở bên ngươi.”

Tần Vô Song gia tăng lực đạo trên bàn tay, cầm tay Vân Khuynh càng

thêm chặt.

Vân Khuynh hơi cong lên khóe môi, cười cười, buông xuống lông mi

giấu đi vài phần buồn bã.

Thế nhưng lập tức, y liền lấy lại tinh thần.

Mấy ngày nay, y một mực phiền não một việc, hiện tại Tần Vô Song tới,

vừa lúc có thể giúp y giải quyết phiền phức kia.

“Vô Song.”

Đôi mắt tối tăm của Tần Vô Song mang theo ấm áp nhu hòa, nhẹ giọng

hỏi: “Làm sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.