KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1405

loại phản ứng của thân thể và tình cảnh lúc này, đều khiến y hiểu ra rốt
cuộc y bị làm sao.

Lúc có được một tia ý thức, y liền liều mạng chịu đựng không cho mình

phát sinh nửa phần rên rỉ.

Y rất bi ai phát hiện tuy rằng nhiệt độ thân thể đã giảm xuống, thế nhưng

lửa nóng trong lòng và khát vọng trái lại là càng ngày càng nghiêm trọng.

Lúc này y bị điểm huyệt, khó chịu vạn phần, tuy rằng trong đầu biết đây

là không đúng, nhưng y vẫn nhịn không được muốn phát tiết, muốn mãnh
liệt... Hoan ái một hồi???

Thân thể y nhẹ nhàng run rẩy, vào lúc nỗ lực khắc chế rên rỉ, y dùng

tiếng nói khàn khàn hỏi người phía sau: “Vô Hạ???”

Tần Vô Hạ nghe thấy thanh âm rõ ràng mang theo tự kiềm chế của y, biết

y đã khôi phục một ít ý thức, tưởng rằng y đã tốt hơn, trong lúc nhất thời
các loại tư vị nảy lên trong lòng, hắn cúi đầu đáp lại một tiếng: “Là ta,
Khuynh Khuynh...”

Vân Khuynh than nhẹ một tiếng: “Cảm tạ ngươi... Giải huyệt đạo cho ta,

ngươi rời đi trước đi.”

Tần Vô Hạ giật mình, thế nhưng thấy Vân Khuynh hiện tại có vẻ bình

thường, hắn liền giải huyệt đạo cho Vân Khuynh, đem Vân Khuynh chuyển
thân đối mặt với hắn: “Ngươi có tốt lên chút nào không???”

Không giống như ửng hồng vừa rồi, lúc này sắc mặt Vân Khuynh tái

nhợt, ngay cả môi cũng mất màu, trên khuôn mặt tái nhợt cũng tràn đầy uể
oải.

Y hơi hơi cong môi: “Ta không sao, ngươi... Đi đi, ta... Một hồi là ổn...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.