KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1672

Lý Đức Hải trầm tư nửa khắc, lắc đầu:

“Không, hoàng thượng đối với Vân Phàm thiếu gia vừa tốt vừa thâm

tình, là nô tài một đường nhìn ra, nô tài rõ ràng hơn bất kỳ ai... Nô tài
không tin hoàng thượng sẽ tự mình hạ mệnh giết Vân Phàm thiếu gia...

Nhưng năm đó...”

Hiên Viên Ly Thiên hơi nhắm mắt lại, trên khuôn mặt mang theo cười

khổ:

“Thiên ý trêu người... Ngoại trừ Lý Đức Hải ngươi ra, còn có ai tin trẫm

cho tới bây giờ chưa từng muốn tổn thương Phàm nhi...

Mệnh lệnh năm xưa là một sai lầm, căn bản là một sai lầm.”

Lý Đức Hải một trận ngạc nhiên: “Hoàng thượng nói vậy là???”

Hiên Viên Ly Thiên một lần nữa mở hai mắt, nhìn bàn tay mình nói: “Lý

Đức Hải, ngươi có nhớ, lúc Phàm nhi bay về phía đầu tường, trẫm từng giơ
tay khuyên bảo Phàm nhi đi xuống không???”

Lý Đức Hải suy nghĩ một chút, gật đầu, tuy rằng tuổi tác lớn, thế nhưng

chuyện đêm đó đối với hắn mà nói là quá không thể tin nổi, cho nên hắn
vẫn nhớ kỹ rất rõ ràng.

Hiên Viên Ly Thiên thở dài một tiếng: “Vậy thì đúng rồi, đó là cách biểu

đạt với đối phương, khi trẫm ở bên Phàm nhi, một người dưới đất, một
người đầu tường, Phàm nhi đứng ở đầu tường thực sự nguy hiểm, cuối
cùng Phàm nhi không muốn tranh cãi với trẫm, muốn rời đi, nhưng không
giữ chắc lực đạo dưới chân thiếu chút nữa trượt chân ngã xuống.

Trẫm nhất thời nóng ruột, kinh hô một tiếng buông xuống cánh tay...

Nhất khắc cánh tay giơ lên cao của trẫm buông xuống, vạn tiễn tề phát...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.