KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1812

Tiếng đập cửa bên ngoài, ba tiếng dài ba tiếng ngắn lập lại vài lần, vẫn

không chiếm được đáp lại, liền có người đẩy ra cửa phòng.

Đây là lần thứ hai Vân Hoán nhìn thấy Vân Khuynh ở trong lòng người

khác.

Lần đầu tiên là ở trong lòng Tần Vô Hạ, lúc này đây là ở trong lòng Tần

Vô Song Tần Vô Phong hai huynh đệ.

Đáy lòng hắn dâng lên một loại cảm giác đắng chát, trái tim trong lồng

ngực, đau đớn kỳ dị.

Hắn cũng rất tự tin đối với loại dược hắn đưa cho Vân Khuynh, cũng

không sợ Tần Vô Phong Tần Vô Song phát hiện hắn, hắn đưa lưng về phía
giường lớn của khách sạn, ho nhẹ hai tiếng nói: “Tiểu Khuynh, chúng ta
cần phải đi.”

Bởi vì ba người thoáng bình tĩnh một trận, cho nên ý nghĩ của Vân

Khuynh đã có một chút thanh tỉnh.

Thế nhưng thân thể y mềm thành một đống bùn, không có khí lực.

Y nhớ ra toàn bộ mọi chuyện, y không thể lưu luyến ấm áp và dục vọng

như vậy, y phải đi.

Đúng vậy, tối hôm qua y đã quyết định bỏ trốn, y vốn cũng chỉ là muốn

trước khi đi được ôm lấy hai người kia mà thôi.

Cái đầu mơ hồ đau đớn của y, đến bây giờ cũng không nghĩ ra vì sao

dược Tần Vô Phong và Tần Vô Song trúng lại kỳ quái như vậy, có thể
khiến Tần Vô Phong và Tần Vô Song hoàn toàn nắm chặt y.

Thế nhưng điều đó đã không còn quan trọng, mặc kệ là vì sao y sau đó

cũng không có cơ hội hạ loại dược này với bọn hắn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.