KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1869

Không phải y mặc quần áo cho bọn họ, Tần Vô Phong và Tần Vô Song

bị y hạ dược càng không thể tự mặc quần áo...

Đây, đây, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra??? Thần quái sao???

Đáy lòng Vân Khuynh mọc lên một loại bất an, thế nhưng không đợi y

có quá nhiều phản ứng, Tần Vô Phong liền lặng lẽ mở mắt, nhìn khuôn mặt
tuyệt mỹ bởi vì ngủ mà ửng hồng của Vân Khuynh, mềm nhẹ mở miệng:
“Vân nhi, tỉnh... Có muốn ngủ thêm một hồi nữa không???”

Trong ổ chăn mềm mại ấm áp cực kỳ, ôm thân thể Vân Khuynh, Tần Vô

Phong chỉ muốn nằm luôn ở đây, không muốn nhúc nhích chút nào.

Bên kia Tần Vô Song miễn cưỡng mở mắt cũng chậm rãi ngẩng đầu lên,

nghiêng thân thể ôm lấy Vân Khuynh, hơi há miệng ngáp một cái, hắn hiện
tại tâm tư giống hệt Tần Vô Phong: “Đúng nha, Khuynh nhi, tối hôm qua
khiến ngươi mệt... Ách, không đúng, Khuynh nhi hẳn là nghỉ ngơi tốt rồi,
tối hôm qua xem ra chúng ta cũng không nỗ lực đủ, cho nên sáng sớm ngày
hôm nay Khuynh nhi mới còn tinh lực rời giường...”

Tần Vô Phong nhíu mày, trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị dĩ nhiên

toát ra một tia ý cười ôn nhu: “Đúng vậy, Vân nhi dĩ nhiên lại muốn chạy
trốn.”

Nói hắn nắm tay Vân Khuynh, mở ra bàn tay Vân Khuynh, cùng y mười

ngón giao nhau, ngoài miệng nói mang theo vài phần trách cứ, nhưng biểu
tình trên khuôn mặt lại vẫn rất ôn hòa.

Vân Khuynh lần thứ hai chớp chớp mắt, đáy lòng bất an và kinh hoảng

lần thứ hai khiến cho y có chút không khống chế được.

Y run run bờ môi tái nhợt: “Ngươi... Các ngươi...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.