người Tần gia, huống hồ, hài tử của Vân nhi liền là hài tử của ta, hôm nay,
ta sẽ không để ngươi mang Kính Huyền đi.”
Khuôn mặt giấu dưới y bào tím của Ngụy Quang Hàn có chút khó coi:
“Tần Vô Phong, nơi này là ‘Vô Gian luyện ngục’, không phải địa bàn Tần
gia các ngươi!!!”
“Vậy thì sao??? Lẽ nào ”Vô Gian luyện ngục” còn có người lợi hại hơn
ngươi???”
Ngụy Quang Hàn trầm mặc.
Tần Vô Phong hừ lạnh một tiếng: “Lần trước, chúng ta còn chưa rõ ràng
phân ra cao thấp, lúc này đây, để cho chúng ta từ từ phân cao thấp đi.”
Ngụy Quang Hàn như trước trầm mặc.
Tần Vô Phong nói rất đúng, trong ‘Vô Gian luyện ngục’, võ công của
hắn cao nhất, nếu như ngay cả hắn cũng đánh không lại Tần Vô Phong,
những người khác tự nhiên không được, hơn nữa Tần Vô Phong cũng mang
theo rất nhiều thuộc hạ tới, dù là biển người chiến cũng không sợ.
Khuôn mặt tuấn tú dưới y bào của Ngụy Quang Hàn âm trầm một mảnh:
“Như vậy, ngươi động thủ đi!”
Tần Vô Phong tự nhiên sẽ không lơ là, dù sao Ngụy Quang Hàn là một
đối thủ không thể bỏ qua, hơn nữa trong tay Ngụy Quang Hàn còn ôm Đại
Bảo.
“Chờ một chút, hài tử, đem hài tử giao cho Vân nhi bọn họ, chúng ta tỷ
thí, khó tránh khỏi không thể khống chế lực đạo, thương đến hài tử dù sao
cũng là không tốt.”
Tần Vô Phong mở miệng nói.