KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 197

Nhưng vì sao, vừa lên trên giường, Vân Khuynh lại luôn luôn có vẻ đặc

biệt nhu nhược???

Y nhu nhược như vậy, luôn luôn khiến người ôm y thả không ra, muốn

hung hăng yêu thương y, hoặc là, hung hăng làm nhục y. Thẳng đến khi
khuôn mặt xinh đẹp kia, hỗn hợp mê muội cùng biểu tình dâm đãng mới
thôi.

Thực sự là một ý niệm đáng sợ trong đầu.

Hạ thân không chút nào qua loa giữ lấy Vân Khuynh, Tần Vô Song kéo

lên tóc dài phía sau Vân Khuynh, chậm rãi kéo về phía sau. Khiến cho Vân
Khuynh nâng đầu lên, ngay tức khắc, lộ ra khuôn mặt hồng đến rối tinh rối
mù của y, con ngươi mê ly ngập nước, cùng với môi đỏ mọng hồng nộn.

Khi Vân Khuynh như vậy hoảng hốt bại lộ dưới ánh mắt Tần Vô Song,

Tần Vô Song lập tức cúi người, tinh tế điểm điểm nụ hôn rơi trên trán, mí
mắt, chóp mũi, và đôi môi của Vân Khuynh.

Cuối cùng, dùng môi mềm nhẹ cọ lên trên mặt Vân Khuynh.

Một tay đem tóc Vân Khuynh càng thêm cố sức kéo xuống, một tay ôm

lấy eo Vân Khuynh nhẹ nhàng triền miên, ma sát nội bích mềm mại nóng
ướt, nếp uốn nội bích bị hắn kéo căng, sau đó nội bích co rút đè ép, hắn rời
khỏi, lại thật sâu xông vào, chôn ở trong cơ thể y.

Tần Vô Song đem môi lưỡi chuyển dời đến khóe môi Vân Khuynh,

thanh âm khàn đặc lợi hại, không tự chủ mang theo một tia mệnh lệnh:

“Khuynh nhi... Gọi tên của ta... Sau đó nói ngươi thích ta...”

Thả ra làn môi nhiễm hỏa, từ khóe môi Vân Khuynh, đến chiếc cổ thon

dài duyên dáng ấn đầy vết tích, tiếp đến xương quai xanh tinh xảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.