KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1993

Vân Khuynh một lần nữa giương mắt nhìn hắn: “Ngươi không phải đã

chết sao, sao lại trở về???”

Ngụy Quang Hàn khẽ cười một tiếng, nhìn cảnh sắc phía bên ngoài cửa

sổ, chậm rãi mở miệng:

“Ta vốn là vì phục sinh sư phụ mà hi sinh mình, chỉ là chẳng biết vì sao,

sư phụ sau khi sống lại thì ta còn không có triệt để chết đi, vì vậy sư phụ,
giống như năm xưa đem ngươi đưa đến thế giới kia, đẩy ta trở về.

Minh, ta rất cảm kích sư phụ, sư phụ đem ta đưa đến năm thứ hai chúng

ta quen nhau, lúc này đây, ta rốt cục có thể không thương tổn ngươi nữa, có
thể thực sự yêu ngươi.”

Vân Khuynh nghe như lọt vào trong sương mù, y không biết cái gì là

‘giống như năm xưa đem ngươi đưa đến thế giới kia’, cũng không hiểu cái
gì là ‘Ta rốt cục có thể không thương tổn ngươi nữa, có thể thực sự yêu
ngươi’.

Vân Khuynh nhíu lại lông mày, sắc mặt ủ dột nhìn Ngụy Quang Hàn:

“Ngụy Quang Hàn, ngươi lời này là có ý gì, ngươi rốt cuộc giấu ta cái gì,
ngươi nói rõ cho ta.”

Ngụy Quang Hàn xoay người, thấy y một thân áo ngủ, ho nhẹ một tiếng,

ngồi xuống sô pha, thuận tiện rót một cốc nước cho mình: “Ngồi xuống, ta
từ từ nói cho ngươi.”

Vì vậy, Ngụy Quang Hàn liền đem chuyện hắn giấu diếm lúc trước, toàn

bộ nói cho Vân Khuynh.

Bao gồm cả đời trước hắn kỳ thực là yêu Lạc Minh, nhưng bởi vì cửu âm

huyền mạch mà liên tục thương tổn Lạc Minh, cũng nói cho y, là hắn kêu
sư phụ hắn giúp Lạc Minh xuyên qua đến cổ đại biến thành Vân Khuynh,
còn nói cho y trong hai trăm năm kia, hắn vẫn luôn đi tìm Lạc Minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.