Tần Kính Quân buông tha chống đối Ngụy Tư Minh chuyên quyền độc
đoán, để mặc Ngụy Tư Minh ôm, một đường chạy đến khách sạn bình dân.
Lục Thính Lan sắp vội muốn chết.
Bảo bối đồ đệ của hai đa đa hắn, bảo bối sư huynh của hắn, bảo bối Tần
Kính Quân của toàn bộ Lưu Ly tiểu trúc, dĩ nhiên bị hắn đánh mất.
Cho dù vận khí của Tần Kính Quân thần kỳ tốt, thế nhưng, khuôn mặt
tuyệt sắc của y, thân thể suy nhược không có võ công, vẫn làm cho hắn
nhịn không được lo lắng, huống hồ, đêm qua còn mưa to một đêm, Tần
Kính Quân, rốt cuộc chạy tới nơi nào???
Lục Thính Lan nỗ lực làm cho mình tỉnh táo, quyết định đợi thêm một
ngày đêm, nếu đợi không được liền vận dụng thế lực Lưu Ly tiểu trúc và
Tần gia đi tìm Tần Kính Quân.
Tần Kính Quân quả nhiên không để hắn thất vọng, ngày thứ hai liền trở
về.
Chỉ là...
Phương thức trở về, có chút kỳ lạ.
Dĩ nhiên là bị một nam nhân xa lạ băng lãnh, khí thế bức người, nhìn qua
kinh khủng không gì sánh được ôm về...
Bởi nam nhân bên người, đều là có đôi có cặp, Lục Thính Lan vừa nhìn
thấy Tần Kính Quân bị Ngụy Tư Minh ‘Yểu điệu’ ôm trở về, trong óc lập
tức nổ tung.
Cái đầu cũng không kịp nghĩ, không kịp tự hỏi, hắn đã xông lên trước,
túm lấy quần áo Ngụy Tư Minh: “Ngươi đã làm gì tiểu Bảo???”
“Tiểu Bảo???”