này, đều không cho phép rời khỏi ta, ngươi phải ở lại bên người ta.”
Tần Kính Quân lúc này mới ý thức được Ngụy Tư Minh đã tắm rửa
xong, y thở dài một tiếng, cảm thấy hiện tại đối mặt với Ngụy Tư Minh,
vừa bất đắc dĩ vừa tức giận.
Vấn đề quan trọng nhất giữa bọn họ là y là chuyển thế linh đồng, lúc y
và ca ca vừa mới sinh ra đã được định trước là một đôi.
Cũng vì vấn đề duy nhất này, hiện tại y và Ngụy Tư Minh, nửa bước
cũng không thể bước tiếp, dây dưa như vậy, tiếp tục duy trì đối với hai
người bọn họ đều là thương tổn.
Y đã rất mẫn cảm phát hiện, y và Ngụy Tư Minh đều không giống người
thường.
Ngụy Tư Minh từ trên khuôn mặt Tần Kính Quân phát hiện vài tia đầu
mối, hắn trực tiếp thoáng tách ra một chút, đem thân thể Tần Kính Quân lật
lại, đè lên trên người y: “Ta muốn ngươi, ngươi là của ta, không thể rời
khỏi ta.”
Tần Kính Quân lúc này cảm giác được, dĩ nhiên không phải kinh hoảng,
không phải sợ hãi, mà là vài phần phức tạp nói không rõ.
Nếu như, Ngụy Tư Minh hiện tại thực sự muốn y, có phải sau đó y và
Ngụy Tư Minh sẽ trói buộc lẫn nhau, không cần nghĩ tới vị ca ca không
biết ở nơi nào kia không???
Loại ý nghĩ này, giống như trái cấm vườn địa đàng, mê hoặc tư tự của
Tần Kính Quân.
Hắn tinh tế nhìn khuôn mặt anh tuấn của Ngụy Tư Minh, thân thể không
tự chủ được bắt đầu phát nóng.