KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 387

Người này... Quá thành thực.

Tần Vô Hạ đen mặt:

“Không sao, coi như là huấn luyện kỹ thuật của ngươi, thế nào, ngươi

đáp ứng không???”

Vân Khuynh vẫn đang cố giãy dụa:

“Vô Song và đại ca, hẳn là sẽ không đáp ứng.”

Tần Vô Hạ câu lên khóe miệng:

“Vậy phải xem ngươi...

Nếu như ngươi nói với đại ca nhị ca, ngươi bởi vì tổn thương ta, trong

lòng áy náy, không tận mắt thấy ta khỏi hẳn ngươi sẽ đứng ngồi không yên
gì gì đó...

Đại ca nhị ca nhất định sẽ đồng ý ngươi chiếu cố ta.”

Thế nhưng... Y vì sao phải nói vậy với Vô Song và đại ca, lẽ nào là y ăn

no rửng mỡ không có chuyện gì muốn tự ngược đi chiếu cố vị đại gia
này???

Vân Khuynh không nói gì, bảo trì trầm mặc.

Tần Vô Hạ nheo mắt lại:

“Ngươi không muốn??? Hay là ngươi muốn vì phụ trách cả đời cho ta

mà lấy thân phụ trách???”

Lời nói của Tần Vô Hạ không tự chủ được tà ác lên, thanh âm cũng mềm

đi vài phần.

Vân Khuynh rùng mình một cái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.