KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 612

Tần Vô Phong lắc đầu, không có tiếp tục nói sâu về vấn đề này.

Mà là ngồi xuống bên giường, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt

mỹ của Vân Khuynh:

“Ngày hôm nay có chỗ nào không khỏe, tiểu chất tử ( cháu) của ta có ức

hiếp ngươi?”

Nói đến hài tử, Vân Khuynh lập tức tinh thần tỉnh táo:

“Có có có, đại ca, ta nói cho ngươi nga, buổi chiều ngày hôm nay lúc ở

cùng Liên Cừ biểu ca, ta dĩ nhiên cảm thấy trong bụng có cái gì đó đang đá
ta, Liên Cừ biểu ca nói là tiểu bảo bảo kia nha.”

Vân Khuynh như là hiến dâng vật quý, bùm bùm nói một chuỗi dài với

Tần Vô Phong.

Nếu Tần Vô Song ở đây, vui mừng như vậy, chắc chắn chỉ chia xẻ cho

Tần Vô Song.

Nếu không phải qua nhiều ngày quen thuộc với Tần Vô Phong một chút,

Vân Khuynh cũng sẽ không không hề cố kỵ nói ra như thế.

Tần Vô Phong nghe, trong con ngươi lóe ra, có vui vẻ, có buồn bã, thế

nhưng, mặc kệ là thần thái nào, đều là vì Vân Khuynh mà ra.

Hắn vì Vân Khuynh vui sướng mà vui sướng, vì hài tử trong bụng Vân

Khuynh lớn lên mà vui sướng, thế nhưng, hắn cũng vì hài tử kia không
thuộc về mình mà buồn bã.

Hắn, đố kị...

Đến ngày hôm nay, hắn phải thừa nhận, hắn đố kị, thực sự rất đố kị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.