KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 663

Vân Khuynh gật đầu.

Trong lúc nói chuyện, Tần Vô Phong đã mang theo Vân Khuynh đi tới

trước mặt người nọ.

Tần Vô Phong cẩn thận buông Vân Khuynh từ trong lòng ra.

Vừa rời khỏi vòng tay của Tần Vô Phong, Vân Khuynh liền cảm giác

được hàn ý khắc cốt ghi xương từ bốn phương tám hướng ập đến.

Y rụt thân thể, kéo sát áo choàng trên người, một là vì chắn gió, một là vì

che đi cái bụng.

Y nhìn tuyết trắng noãn trên mặt đất, xem ra đã rơi rất dày.

Bàn chân giẫm lên tuyết ấn lên một vết chân rất sâu, mặt khác Vân

Khuynh còn chú ý tới, tuyết trắng bên cạnh nam tử áo lam, đã bị vết máu
của hắn nhuộm thành màu đỏ.

Chung quanh đó, cũng có giọt máu bắn tung trên mặt đất, giống như một

loại hồng mai nở rộ trên tuyết.

Y chậm rãi tới gần người kia, có chút hiếu kỳ ngồi xuống, đang muốn

vươn tay nâng người kia lên, thắt lưng lại bị người ôm chặt lấy.

Tần Vô Phong ôm thắt lưng y lui về phía sau vài mét.

Mà nam tử áo lam vốn đang nằm sấp trên mặt đất bỗng nhiên lật người

rút ra một thanh trường kiếm sắc bén chỉ về hướng lúc trước Vân Khuynh
đứng.

Sắc mặt Tần Vô Phong thoáng chốc trầm xuống, trong con ngươi hiện

lên ánh sáng lạnh lẽo, một tia bạo ngược chậm rãi nổi lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.