KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1131

Bất quá, lần này không phải vì Ngô Nhược Thuỵ sợ hãi mà là vì bà ta tức

giận.

Ngô Nhược Thuỵ ghét nhất là hai việc. Đó là kế thất và dung nhan. Hôm

nay bị Cố Diệp Huy hung hăng xem thường như vậy. Nói bà ta không giận
trừ phi là Bồ Tát chuyển thế.

Nhưng bà ta không phải là Bồ Tát chuyển thế nên dĩ nhiên sẽ giận. Mà

lần này ngoài giận ra thì còn có hận.

Ngô Nhược Thuỵ ngẩng đầu, ánh mắt chiếu thẳng và mắt Cố Diệp Huy.

Bà ta cũng không tiếp tục quỳ nữa mà thong thả đứng dậy.

Ngô Nhược Thuỵ nâng tay phủi đi vết nhăn trên vạt váy, nâng đầu đối

với hai người Cố Diệp Huy, Cố Ân Kỳ cười khẽ, thản nhiên nói.

" Các ngươi không thắc mắc đến Cố Vĩnh Dật đi nơi nào sao. Hắn giống

như lão gia gia ngươi bị ta hạ độc. Tình cảnh chính là nguy trong sớm tối.
Ta khuyên các ngươi nên đừng chọc ta tức giận. Tốt nhất là đem toàn bộ
khế ước cửa hàng, thôn trang, điền trang đến cho ta. Cố Ân Kỳ ngươi cũng
nên ngoan ngoãn lên kiệu hoa của Kim Ngu đại dược sư đi. Nhược bằng
các ngươi ngoan cố, hành động phá hỏng việc tốt của ta, ta không có nhã
hứng liền bắt Cố Vĩnh Dật lãnh đủ!"

Giọng nói không mặn không nhạt của Ngô Nhược Thuỵ làm sắc mặt Cố

Ân Kỳ nháy mắt thay đổi. Nàng quả thật đã mấy ngày không nhìn thấy phụ
thân.

Trước đó vài ngày có nghe thấy phụ thân nói muốn đi nhập một ít vải

vóc ở Bàn Long thành về cửa hàng nên liền cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng bây giờ nghe Ngô Nhược Thuỵ nói mới nhận ra vài điểm khác lạ.

Ngô Nhược Thuỵ dám hướng gia gia hạ độc thì là gì có khả năng bỏ qua

cho phụ thân nàng. Chỉ sợ độc dược so với gia gia càng thêm nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.