Lãnh Hàn Thần theo bản năng trả lời thật nhanh, giống như sợ trả lờ
chậm một chút Lạc Y sẽ không tin tưởng.
Mặt Lạc Y vẫn không đổi sắc tiếp tục nói.
" Nam nhân của ta, chỉ được yêu ta, thương ta, đau ta, ngươi làm được
không?"
" Được!"
Lãnh Hàn Thần gật đầu đáp. Không hoa ngôn xảo ngữ nhưng là lời nói
chân thực nhất đáng tin nhất.
" Tốt, ngươi bây giờ chính là nam nhân của ta!"
Lạc Y cười cười, cũng không cảm giác mình nói sai gì. Mặc dù thời đại
này nàng mới mười hai, nhưng kiếp trước nàng đã hai mươi lăm nha. Cũng
không gọi là quá nhỏ a!
Lãnh Hàn Thần kinh ngạc sửng lại, giống như tự hỏi mình có thật hay
không. Hắn run rẩy gọi nhỏ một tiếng rồi ôm nàng vào lòng.
" Y nhi! Y nhi! Có nàng thật tốt!"
Lạc Y cười nhẹ, để mặc hắn ôm, tay nhỏ bé bám vào hông hắn. Hắn bây
giờ là nam nhân của nàng nha!