Nhân vỗ cánh bay cao lên trời xanh, hình tượng lúc nào cũng nghiêm
nghị của hắn bị ánh mắt khinh bỉ bây giờ xoá tan.
Chủ nhân, người càng ngày càng vô sỉ! Ta bái phục!
Lạc Y trừng mắt nhìn vào không khí. Không biết bây giờ Lãnh Hàn Thần
đã đi xa tới đâu, nhưng lúc này nàng rất tức giận nha! Nụ hôn đầu của
nàng, nụ hôn đầu hai kiếp của nàng cứ như vậy bị mất đi. Hàn Thần thối!
Nàng là người hiện đại thế kỉ hai mươi mốt, nhưng rất tôn trọng tình yêu
truyền thống nha! Nắm tay, ôm, hôn má đều đã làm rồi, nhưng hôn môi
nàng còn chưa có sẳn sàng đâu.
Lạc Y quay đầu, nhìn người nhà cũng đang khó tin trừng lớn mắt, buồn
bực bĩu môi mỏng. Nàng cũng không có quên nàng là bị họ đóng gói, buộc
nơ bướm, dâng lên tay Lãnh Hàn Thần a!
Gia gia, phụ thân, Lạc Kiến, Kỳ Phong thấy nàng bĩu môi, cũng biết
trong lòng nàng đang giận dỗi. Nhưng bọn họ cũng không biết là Lãnh Hàn
Thần sẽ hôn môi Lạc Y nha. Nhưng mà hôn thì thế nào? Bọn hắn đều nhận
Lãnh Hàn Thần là rể trong nhà nha. Ừm, hôn cũng là đương nhiên a! Bị
chính suy nghĩ bán cháu gái làm cho xấu hổ, chúng nam nhân đều đỏ mặt
cười ha ha.
Mẫu thân Trần Doanh Doanh là điển hình cho da mặt mỏng, thấy con gái
bị hôn môi thì ý thức trách nhiệm nổi lên dào dạt. Chính nàng cũng quên
vừa rồi nàng đã ngoảnh đầu làm lơ đâu.
Mẫu thân đang định lên tiếng an ủi Lạc Y một chút, ai ngờ chưa nói
thành lời đã bị phụ thân trở tay ôm đi.
" Nương tử, chuyện tình cảm của bọn trẻ, nàng xen vào làm gì? Chúng ta
về phòng làm chuyện có ích hơn a!"