KÍ ỨC ĐÔNG DƯƠNG - Trang 18

“Rồi chúng tôi đi khắp các phố trong thị trấn và xung quanh.

Chúng tôi vận động nhân dân thành lập các ủy ban địa phương, tìm
người tốt ra tổ chức các đoàn thể thanh niên nam nữ. Nhân dân rất
hoan nghênh và vẫn chưa ngớt lạ lùng, làm sao mà lại có những
người con gái công tác cách mạng được tài giỏi thế, đã cầm súng giết
giặc được lại biết làm cán bộ chẳng khác nam giới.

“Đêm hôm chúng tôi rời Xiềng Ngần, nhiều nhà có con gái đã

đưa đến cho con đi với chúng tôi làm bộ đội. Chúng tôi chỉ nhận có
ba mươi người. Có cô cứ nằng nặc đi theo, đòi được đi, chúng tôi
phải nhận thêm.

“Chúng tôi được lệnh tham gia chiến dịch mới.Vùng chiến đấu

của chúng tôi bây giờ ra đến tận Sa-la Phu-khum trên đường tiến
vào Viêng Chăn.

“Từ Khang Phay ra Sa-la Phu-khum, đi mười ngày đêm liền. Vai

vác đạn và các bộ phận của đại bác tháo rời cùng với những bao gạo
đủ ăn cả tháng. Chúng tôi tranh thủ chỉ đi trong rừng sâu, tránh
đường cái và làng xóm. Thời kỳ ấy các chiến dịch của ta mở ra càng
ngày càng lớn, trong khí thế cách mạng tiến về Viêng Chăn. Đế quốc
Mỹ điên cuồng đánh đòn liều. Dưới làn mưa tầm tã, máy bay B.52
từng loạt rải bom suốt ngày đêm vào các làng ven đường, vào rừng,
và trên khắp các sông suối. Chúng tôi vẫn động viên nhau hăng hái
tiến vào mặt trận.

“Địch dàn quân chặn ở Sa-la Phu-khum, có cả xe tăng. Chúng

tôi đưa đại bác luồn vào phía sau vị trí của địch. Chập tối, vừa hành
quân qua đường cái lớn thì xe địch vận động tới. Đồi cỏ tranh trông
trênh, chúng tôi không kịp đi tiếp, sợ lộ. Chúng tôi nằm phục xuống
đồi cỏ. Xe địch mở đèn sáng loáng và cứ thế chúng đi qua, không
biết gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.